- Ý nghĩa thực sự câu “Phu xướng phụ tùy” trong vị thế chồng vợ

Chúng ta thường hiểu câu “Phu xướng phụ tùy” là người vợ luôn phải phục tùng người chồng. 
Từ đó, kẻ được lợi thì lấy cớ làm theo lời dạy của Thánh Hiền, người chịu thiệt thì oán trách người xưa. 

Vậy nguồn gốc và ý nghĩa thực sự của lời dạy là thế nào?

Mạnh Tử nói “Phu phụ hữu biệt” (vợ chồng có sự khác biệt)

Nho giáo nguyên thủy bắt đầu từ Đức Khổng Tử, cho tới Mạnh Tử. Tư tưởng Khổng – Mạnh phản ánh quan điểm gốc rễ của Nho gia về con người, xã hội và tự nhiên. 

Mạnh Tử nói:
“Phụ tử hữu thân, quân thần hữu nghĩa, phu phụ hữu biệt, trưởng ấu hữu tự, bằng hữu hữu tín, thử nhân chi đại luân dã. Dã tựu thị ngũ luân”.
(Cha con có tình thân, vua tôi nhân ái có đạo nghĩa phép tắc, vợ chồng có sự khác biệt, huynh trưởng và trẻ nhỏ có trật tự trên dưới, bạn bè thành thật tin tưởng. Đại luân của người này, ở đây cũng chính là năm điều luân thường đạo lý).

Rõ ràng, Mạnh Tử không hề nói trong mỗi quan hệ đó ai là người có quyền quyết định, ai là kẻ dưới phải vâng lời. Trong đó, “Phu thê hữu biệt” không hề nói người chồng có quyền tuyệt đối trên người vợ.

Vậy vì sao vợ chồng lại có sự khác biệt?

Tạo hóa sinh ra đã có trời và đất, thiên địa, âm dương, nam nữ. Đây là trạng thái tự nhiên. Làm một người đàn ông, nếu muốn hợp với “Đạo”, cần phải giống như Trời. Cao vang công chính – ở địa thế trên cao, âm thanh vang rộng công bằng chính trực, tự cường bất tức – tự mình cố gắng mạnh mẽ không nghỉ.

Làm một người phụ nữ, để hòa hợp với “Đạo”, cần học theo đức hạnh của Đất, to lớn khiêm nhường, bao dung, lấy đức dày chở muôn vật, vô tư vô oán, chính là: “Địa thế khôn, quân tử dĩ hậu tải vật” (Đất ở tại vị trí của cung Khôn, người quân tử lấy đức lớn mà mang tải vạn vật).

“Phu phụ hữu biệt” đề xướng hòa hợp của tự nhiên, nam nữ nên sống hài hòa theo thiên tính của mỗi người trong hôn nhân và xã hội. Một người đàn ông phẩm cách cao thượng, người phụ nữ tự nhiên sẽ tôn trọng anh ta, thuận theo anh ta.

Trong gia đình, nam nhân chính trực cao thượng, bảo hộ thê tử; nữ nhân nhã nhặn khiêm hòa, sinh thành giáo dưỡng con trẻ, ai làm tốt phận người ấy, thì gia đình tự nhiên được hòa thuận.

Nếu như trời không mưa, đất sẽ khô hạn, vạn vật chẳng thể sinh sôi. Cũng như vậy, chồng không làm cột trụ gia đình, vợ mất đi chỗ dựa, cuộc sống gia đình lập tức phát sinh rối loạn. 

Hoa cỏ cây cối là không thể ly khai khỏi mặt đất, chính như em bé cũng không thể rời xa khỏi mẹ. Đạo lý ấy vi diệu khôn lường. Có thể thấy vợ chồng có nhiệm vụ trong gia đình khác nhau, mà không thể thay thế lẫn nhau.

Hán Nho cải biến thành “phu xướng phụ tùy”
Từ đời Hán về sau, các triều đại duy trì guồng máy cai trị do Tần Thủy Hoàng đặt ra để củng cố quyền lực của mình. Họ sử dụng thuật cai trị của Pháp gia, nhưng lại muốn lợi dụng Nho gia (vốn tuyên dương Đức trị) để biện minh cho quyền uy tuyệt đối của mình. Hán nho đã cải biên tư tưởng nguyên thủy của Nho gia.

Ngũ luân bị rút gọn thành “tam cương”: Vua-tôi, cha-con, vợ-chồng. Quan hệ hai chiều tương hỗ trong ngũ luân bị chuyển thành quan hệ một chiều áp đặt.

Khổng học dạy ‘Phu phụ hòa kính’, chồng vợ hòa thuận kính trọng nhau. Hán nho cắt thành ‘Phu xướng phụ tùy’, chồng xướng vợ theo.

Tống Nho “chồng chúa vợ tôi”
Đời Tống, với Chu Hy và Trình Di, Nho học lại càng xa rời giáo lý nguyên thủy, trở nên cực đoan một chiều.

Từ Hán nho ‘Tôi phải trung với vua’, Tống nho đổi thành ‘Quân xử thần tử, thần bất tử bất trung’, vua bảo bề tôi chết, bề tôi không chết là bất trung.

Từ Hán nho ‘làm con phải hiếu’, Tống nho đổi thành ‘Phụ xử tử vong, tử bất vong bất hiếu’, cha bảo con chết, con không chết là bất hiếu.

Từ Hán nho ‘chồng xướng vợ theo’, Tống nho đổi thành ‘chồng chúa vợ tôi’.

Không phải lúc nào “phu xướng” thì vợ cũng “tùy”
“Phu xướng phụ tùy”, “chồng chúa vợ tôi” ấy đã chệch quá xa so với lời dạy của Thánh Hiền.

Trong Luận Ngữ, tác phẩm quan trọng bậc nhất của Nho gia, Khổng Tử nói: “Phải làm sao cho mọi người làm tròn chức vụ của mình. Vua ở cho hết phận vua, tôi ở cho hết phận tôi, cha ở cho hết phận cha, con ở cho hết phận con”.

Vua Cảnh Công khen rằng: “Ngài nói phải thay! Nghĩ như vua chẳng ra vua, tôi chẳng ra tôi, cha chẳng ra cha, con chẳng ra con, ở trong tình cảnh hỗn loạn như thế, dẫu là ta có lúa thóc đầy kho, có chắc được ngồi yên mà ăn được không?”

Có thể thấy, mỗi người ở mỗi địa vị đều cần làm hết chức trách của mình, dựa trên các chuẩn mực đạo đức mà Trời quy định cho con người. Nếu như chồng “xướng” những điều bất nhân bất nghĩa, vợ có thể mù quáng “tùy” theo được không?

Suy cho cùng, “phu xướng phụ tùy” cũng có thể gợi nên cảnh tượng mỹ hảo, nếu như “phu xướng” đạo nghĩa, “phụ tùy” khiêm cung, đức hạnh. Câu chữ bề mặt vốn không quan trọng bằng nội hàm mà nó mang chở. 

Mong rằng, mỗi người từ nay có thể sáng suốt tìm về nội hàm văn hóa truyền thống chân chính, thánh khiết mà bậc Thánh nhân đã truyền dạy cho con người.

Xin kết lại bằng lời dạy của Khổng Tử: Năng hành ngũ giả ư thiên hạ vi nhân hỹ; viết: cung, khoan, tín, mẫn, huệ.

Có thể làm năm điều trong thiên hạ thì chính là người vậy, đó là cung kính, khoan hòa, trung tín, chăm chỉ, sáng suốt.

Theo daikynguyenvn.com

Bốn đặc điểm đáng mến của người phụ nữ truyền thống


Sự đáng mến của người phụ nữ truyền thống không chỉ ở ngoại hình và nhan sắc, mà còn nhờ vẻ đẹp tâm hồn của họ. Một người phụ nữ có vẻ ngoài xinh đẹp, tự tin nhưng không kiêu ngạo, dịu hiền nhưng vẫn mạnh mẽ, thông minh nhưng biết hạ mình khi cần thiết… là người có phẩm chất tốt đẹp mà ai cũng yêu mến.


Tranh từ Bộ Chuyên khảo bằng tranh vẽ về Đông Dương (Monographie dessinée de l’Indochine).

Lương thiện và dịu dàng
Thiên tính của người phụ nữ truyền thống luôn dịu dàng như nước, bao dung như đất mẹ. Họ luôn nhìn thấy ưu điểm ở người đàn ông, âm thầm khích lệ, khen ngợi. Những lời động viên ấy có thể giúp người đàn ông cảm thấy tự tin trước cuộc sống và không ngừng vươn lên.

Những cô gái dịu dàng là xinh đẹp nhất. Họ dịu dàng và săn sóc người đàn ông của mình, thấu hiểu nỗi vất vả, nên sẽ không dễ dàng nổi giận hay than vãn, phàn nàn hay oán trách. Một ánh mắt dịu dàng, một lời quan tâm, một sự an ủi gần gũi, sẽ khiến đàn ông cảm thấy vô cùng ấm lòng.

Người phụ nữ như vậy một lòng một dạ với bạn đời, không ghét bỏ, chẳng rời xa. Nếu bạn thành công họ sẽ đi cùng bạn khắp thiên hạ, nếu bạn thất bại, họ cũng sẽ theo bạn tới cùng trời cuối đất. Họ là những người bạn đời tri âm, là bến đỗ bình yên, là người phụ nữ mà đàn ông muốn che chở, chung sống cả một đời.

Biết vun vén cho gia đình
Đàn ông thường hy vọng tìm được một người phụ nữ biết cách vun vén cho gia đình. Khi bản thân nỗ lực bên ngoài, người vợ có thể trở thành điểm tựa vững chắc, khiến anh ta không phải lo lắng việc gia đình. Người phụ nữ truyền thống thường sắp xếp việc gia đình gọn gàng, ngăn nắp, giáo dục con, chăm sóc cha mẹ chu đáo.

Cổ ngữ nói: “Gia chi lương thê, do quốc chi lương tướng”, tức là nhà có vợ hiền cũng như quốc gia có vị tướng tài vậy. Một người phụ nữ có trí tuệ sẽ giữ gìn sự ôn nhu thùy mị, không tranh mạnh yếu, cao thấp với chồng, biết vun vén cho gia đình.

Kinh Dịch nói về đạo vợ chồng như “Thiên tôn địa ti”, địa ti ở đây không có hàm ý chê bai, mà là nói đến sự kiên định, gần gũi của đất, là đức bao dung hết thảy chẳng phân biệt. Vậy nên Kinh Dịch cũng ví đức của người quân tử với đức của đất: “Địa thế khôn, quân tử dĩ hậu đức tải vật”, chính là đất có tính nhu hoà, người quân tử lấy đức dày để nâng đỡ vạn vật.

Tâm hồn lạc quan phong phú
Người phụ nữ có tâm hồn thuần hậu, có tu dưỡng sẽ có được sự lôi cuốn đặc biệt. Họ thích đọc sách, tư tưởng phong phú, thấu hiểu sâu sắc nhiều vấn đề. Họ ung dung, điềm đạm, khoan hòa, thông đạt, luôn có một tấm lòng rộng mở với mọi người, mọi vật.

Người phụ nữ tích cực, lạc quan, kiên cường, độc lập như vậy sẽ không vì một chút khó khăn mà than thân trách phận, họ nỗ lực tìm cách giải quyết.

Sự độc lập, tự tin của người phụ nữ truyền thống sẽ khiến đàn ông cảm thấy yên lòng. Dẫu gặp phải chuyện gì, họ cũng có thể giữ được một tâm thái bất động, đối đãi điềm tĩnh, thuận theo tự nhiên.

Giàu tình cảm
Một người phụ nữ giàu tình cảm thường biến cuộc sống trở thành những bài thơ. Họ giỏi tạo ra những bất ngờ thú vị nho nhỏ, khiến cuộc sống tràn đầy niềm vui. Họ bày biện nhà cửa ấm áp, thư thái dễ chịu, đôi khi còn làm nũng hoặc dùng sự hài hước hoá giải bầu không khí nặng nề trong nhà.

Họ thường ghi nhớ những ngày kỷ niệm của người thân và tạo sự bất ngờ cho họ. Họ rất giỏi tô điểm khiến cuộc sống trở nên thú vị hơn.

Dung mạo diễm lệ lay động lòng người cũng sẽ héo mòn theo bóng thời gian, nhưng một tâm hồn phong phú, có tu dưỡng sẽ ngày càng trở nên cuốn hút theo năm tháng. Người phụ nữ truyền thống có tâm hồn phong phú mới là người đáng mến nhất, mới là người bạn muốn dắt tay đi hết cả cuộc đời.

 
Theo Vision Times tiếng Trung - Thiên Cầm - Trí Thức VN.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét