Bộ ảnh đặc biệt ấn tượng này được nhiếp ảnh gia Đồng Văn Hùng thực hiện, và người trong những bức ảnh này chính là bà ngoại thân yêu của anh.
Dù đã hai năm trôi qua nhưng đối với anh Hùng mọi thứ vẫn không có gì thay đổi nhiều. Vẫn ngôi nhà ấy, vẫn khung cảnh mộc mạc, giản dị ấy, vẫn là người phụ nữ tần tảo ấy – ngoại của anh. Một người bà mà anh rất tôn trọng và yêu quý.
Bà là nguồn động lực rất lớn để anh thực hiện tốt những chuyến đi của mình, người nhiếp ảnh gia trẻ tuổi này luôn mang theo bên mình hành trang chính là tình thương của người bà mà anh vô cùng yêu quý và tôn trọng. Qua những đoạn đường đầy chông gai và thử thách chỉ cần có một người làm chỗ dựa, làm nơi để cho anh trở về và quên hết mệt mỏi.
Người phụ nữ tần tảo đầy nghị lực sống chính là chỗ dựa cho anh, và trong chúng ta ai cũng có một tuổi thơ đầy dữ dội và đáng nhớ trong đó có lẽ không thể thiếu bóng hình người bà phúc hậu hi sinh và yêu thương con cháu…
Mỗi khi đi xa về quê, anh Hùng rất vui và hạnh phúc khi vẫn nhìn thấy ngoại được khỏe mạnh,vẫn có thể làm được những công việc nhẹ nhàng hàng ngày. Đó là những hình ảnh anh muốn lưu giữ mãi mãi, để có những kỷ niệm thật đẹp bên cạnh bà ngoại anh Hùng đã thực hiện chụp bộ ảnh này. Bà anh khi bóc lạc, lúc bóc ngô, khi phơi thóc, lúc phơi lúa, hay cho đàn gà ăn gạo… tất cả đều vô cùng giản dị mà quá đỗi thân thương…
Chuyện kể về hai người phụ nữ quan trọng nhất trong đời: Mẹ và ngoại tôi
Từ những tình cảm giản dị và mộc mạc nhưng sâu lắng nhất, nhiếp ảnh gia trẻ Đồng Văn Hùng đã chụp lại bộ ảnh quê hương gắn với bà ngoại và mẹ của anh. Cũng bắp ngô treo trên xà nhà, gầu nước bên miệng giếng, đấu thóc, bó lúa trĩu bông… những hình ảnh thôn quê Việt Nam quá quen thuộc, nhưng trong những bức ảnh của anh luôn có gì đó thật đặc biệt…
Ai đó đã từng nói, cái nôi con sinh ra và theo con tới khi trưởng thành là quê hương, người đưa nôi ru con những đêm hè oi ả để con có giấc ngủ bình yên là mẹ, người luôn luôn yêu thương chăm bẵm, cho con từng đồng quà tấm bánh không ai khác chính là bà. Hai người phụ nữ đã luôn vì con mà hi sinh, vì con mà làm tất cả…
Trên bước đường đi qua năm tháng kí ức tuổi thơ, có lẽ rất nhiều người đã trải qua những ngày chăn trâu thả diều về muộn, sợ bố mắng nên trốn vào lòng mẹ, trốn sau lưng bà.
Có ai đã từng yêu- một tình yêu tha thiết mà bền bỉ, tình yêu vượt qua năm tháng để đến ngày được nhìn thấy những người con, người cháu của mình trưởng thành.
Đó là hai người phụ nữ quan trọng trong cuộc đời của mỗi người, giúp ta thêm động lực để vượt qua những chông gai và muôn vàn thử thách, đi cùng ta qua những bước ngoặt lớn và là chỗ dựa êm ấm khi vấp váp, khổ đau. Nếu có một điều ước, có lẽ ai cũng ước giá mình cứ bé mãi, để êm ấm trong vòng tay của mẹ và cái thơm của bà…
Ngày ngày tháng tháng, thời gian trôi thật nhanh mà chẳng bao giờ quay lại, bạn đã bao giờ dừng lại một chút để nhìn mái tóc mẹ đã lốm đốm bạc, đôi mắt bà hằn những vết chân chim của thời gian?
Quê hương là nơi để ai cũng có chỗ trở về, để một lần nữa được sà vào lòng mẹ, để trốn sau lưng bà, được nghe khúc nhạc quê hương rộn lên những đêm hè oi ả. Nhớ lắm, mong muốn lắm những lời ru, lời kể chuyện của bà của mẹ.
Từng hạt gạo thấm nhuần tình yêu của mẹ hòa vào từng chiếc bánh tẻ, bánh nếp mẹ làm, đã bao giọt mồ hôi bao vất vả nhọc nhằn nhỏ xuống để nuôi con lớn khôn. Từng bát cơm con ăn, từng cốc nước con uống đều có tình yêu mẹ và bà gửi gắm, con làm sao đền đáp hết những điều thiêng liêng ấy.
Ru con giấc ngủ giấc ngủ trưa nồng
Như bông sen nở giữa đồng lúa xanh
Ru con giấc ngủ, giấc ngủ yên lành
Cơn mưa mùa hè về quanh chốn nằm
Ru con mẹ hát, mẹ hát lời trầm
Mong con khôn lớn như mầm lúa non
Ru con tình nghĩa, tình nghĩa vuông tròn
Câu ca dao nào vẫn còn trong con.
Ầu ơ..ơi lý ru con
Như cơn gió đọng bờ tre cao
Hạt nắng lao xao nhớ hôm nào
Giọt mưa nhè nhẹ nhỏ vào thân cây
Ầu ợ..ơi lý ru con
Năm xa tháng rộng vành môi xưa
Ngại nắng đêm mưa dáng mẹ gầy
Cánh võng hôm nào, ầu ợ..lý ru con
Di Hân – Hà Phương (Nguồn ảnh trong bài: Dongvanhung.photo)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét