Thế gian này là cõi dục giới trong ba cõi là cõi dục giới, cõi sắc giới, cõi vô sắc giới. Và cõi dục thì lấy sự tham, sân, si làm nhân tố cấu thành thế giới trần lao này. Mà người tu hành là người tìm về sự giải thoát khổ đau phiền não bằng cách trừ tham, sân, si là gốc luân hồi sinh tử, nghiệp báo trầm luân.
Đạo là con đường tìm về với sự giải thoát buộc ràng thân tâm, đưa tâm hành giả hòa đồng vào vũ trụ pháp giới. Nhưng sự hành đạo không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, xuôi chèo mát mái vì có khi gặp phong ba bão tố, sóng gió triền miên, buồn đau khổ lụy níu kéo con thuyền Đạo đang chênh vênh giữa đại dương vô thường, luân hồi sinh tử, phiền não đau thương của kiếp nhân sinh.
Có dịp ra Bắc, tôi ghé thăm nhà người bạn. Vào một buổi sáng, tôi chợt nghĩ đến việc đi viếng chùa.
Tôi hỏi:
- Bác trai! Chùa làng mình có ở gần đây không? Cháu có ý đi viếng cảnh chùa.
Bác trai đáp:
- Cháu muốn viếng chùa to hay chùa bé?
Dì chợt lên tiếng:
- Làng mình làm gì có chùa nào bé. Toàn là chùa to cả.
Bác trai như chợt nhớ ra:
- À, làng mình thật không còn ngôi chùa nào bé. Sư bây giờ giàu lắm!