- CHẾT ĐI VỀ ĐÂU?


Hỏi lại mình 
Hỏi tâm, tâm tĩnh lặng chưa?
Hỏi lòng đã mặc nắng, mưa chuyện đời?
Hỏi trăng, hỏi gió, hỏi trời
Hỏi mây phiêu lãng, hỏi đời phù du ...

Bước đi trong cõi sương mù, 
Hỏi đầu gậy trúc, thiên thu quê nhà
Hỏi trời, hỏi đất bao la
Sao cho tâm tịnh, sao qua Niết Bàn?

- Cần gì phải hỏi mênh mang,
Bình an Tự tính thênh thang xưa giờ!
Chỉ ta không biết, không ngờ.
Ngày đêm chung sống, hững hờ, cách xa!

Vô minh là lỗi tại ta!
Tuệ tri, buông bỏ, "quê nhà" tại đây!

CHẾT ĐI VỀ ĐÂU ?
Một hôm Ngài A Nan hỏi Đức Phật ?
Bạch Đức Thế Tôn, sau khi một chúng sanh qua đời họ sẽ tái sanh về đâu?
Đức Phật ôn tồn trả lời;
Này A Nan, cũng như một cái cây, nếu nghiêng về phía nào, thì khi người ta đốn ngã nó sẽ đỗ về phía đó (trọng lực), một chúng sanh sau khi chết cũng sẽ theo nghiệp mà đi như thế ấy.
- Một người ham thích ăn nhậu, thì nơi lui tới là quán xá.
Một người thường hay đánh bài thì thường lui tới sòng bài,
Một người thường hay trộm cắp, nơi lui tới những chỗ sơ hở......
Một người thích hành thiền nghe pháp, nơi lui tới là tu viện.
Người thích bố thí cúng dường, nơi lui tới là những mảnh đời bất hạnh, những nơi đặt bát,......

Như vậy khi chết mọi người đều đi theo nghiệp (hay sở thích) của chính mình, chúng ta không thể tụng kinh niệm Phật để kéo họ ra khỏi những cảnh giới nghiệp lực của họ. 

(Trừ khi lúc còn sống do uống rượu bị ung thư gan rồi quyết tâm bỏ rượu, người đánh bài bị tán gia bại sản, trộm cắp... bị tù đày, giam hãm, vợ con khốn đốn, gia đình toang hoang,  sớm nhận biết quay đầu, giác ngộ, thay đổi thì nghiệp quả tạm dừng nhưng nhân xấu đã gieo thì quả lành trái ngọt  tùy thuộc vào công đức tại kiếp luân hồi mà được "ân xá" tốt dần lên ...) 
Một cánh duy nhất mà họ có thể sớm thoát nạn là họ phải cải tạo cho tốt thì nhanh được giải thoát ra khỏi cảnh khổ .
Do đó KHỔ LÀ BÀI HỌC GIÁC NGỘ CHO MỖI CHÚNG SANH.
Đừng mong cầu cúng bái để họ có thể thoát nạn trong lúc sống cũng như sau khi chết

- Người biết tu sẽ hỏi mình trong cuộc sống hằng ngày chúng ta sống được bao nhiêu phút với tâm chánh niệmtâm trí tuệ, tâm vô thamvô sânChúng ta giữ được bao nhiêu giới trong sạchchúng ta hành thiền được bao nhiêu giờ mỗi ngày , chúng ta bố thíkham nhẫnphục vụ được bao nhiêu % ......
 Ngược lại, con người đa số thường bị đời lôi kéo theo danh lợi địa vịtài sắc danh thực thuỳ.... thường dẫn đến tham ,sân, si, ích kỉ, ganh tỵ, sát phạt, dẫn đến đả thương bằng tay, khẩu chiến bằng miệng .....dẫn đến phá giới, tạo nhiều tâm bất thiện, tâm tư thường hay giận buồn, thương ghét, oán trách, thù nghịch ....
Như vậy, những người nào nặng nghiệp với đời, bị đời lôi kéo, bị đời chi phối đa số sau khi chết thường tái sanh vào cảnh khổ, nếu sanh vào cõi người thường hay bị bất hạnh, khổ đau.

Ngược lại một người sống an vui trong giáo pháp, thường giữ giới hành thiền, bố thícung kínhkham nhẫnphục vụnghe pháp, tuỳ hỷ, hồi hướngtrí tuệ .... khi sống cũng đã được an vui hạnh phúc sau khi chết nhất định sẽ tái sanh vào cảnh giới an vui hạnh phúc .

 “Ai sống một trăm năm,
Lười nhác không tinh tấn,
Tốt hơn sống một ngày
Tinh tấn tận sức mình.”
 “Ai sống một trăm năm,
Không thấy pháp sinh diệt,
Tốt hơn sống một ngày,
Thấy được pháp sinh diệt.”
(Kinh Pháp Cú 112 & 113)


https://thuvienhoasen.org/a35439/gioi-dinh-hue-sach-song-ngu-vietnamese-english-pdf-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét