Lời thề, theo cách hiểu của chúng ta thì chính là thề thốt, là tuyên thệ, đại ý là dùng ngôn từ trang trọng để ước thúc hành vi của mình. Truy tìm nguồn gốc, sẽ thấy văn hóa “thề” trong lịch sử đã có từ rất xa xưa, cũng để lại rất nhiều điển cố.
Lời thề khởi nguồn từ việc cúng tế, có liên quan tới tín ngưỡng Thiên địa Thần linh. Vào thời cổ đại, chỉ trong những trường hợp vô cùng trang trọng như cúng tế, hay lễ xuất chinh, người ta mới lập lời thề. Việc lập lời thề là để biểu đạt quyết tâm tuân thủ vì đã được Thần linh chứng giám. Các bài văn cáo mệnh như “Thang thệ”, “Thái thệ”, “Tần thệ”… được lưu truyền tới ngày nay đều là lời thề trong tình cảnh vô cùng trang nghiêm, và dưới tình huống thật sự trang trọng. Và những lời thề này có một bối cảnh chung, đó là thảo phạt hôn quân vô đạo, đồng thời dạy người hướng thiện.